TS. Hoàng Kim
THUNG DUNG. Sớm nay, nhận email của anh Phạm Xuân Liêm, tôi đọc đi đọc lại nhiều lần bài viết Người Mỹ dạy bài học 'Cô bé lọ lem' như thế nào? mà xúc động ứa nước mắt. Tuổi tôi đã trãi nghiệm qua nhiều điều và không dễ khóc nhưng nước mắt đời người đã rơi lặng lẽ ... Sâu thẳm trong lòng tôi là sự biết ơn những người Thầy bằng những bài học giản dị của cuộc sống đã khai mở, giác ngộ cho tôi đủ niềm tin và nghị lực để vượt qua những trở ngại, khó khăn và biết sống có ích hơn cho mọi người. Cái gốc của sự học là học làm người. Một bài giảng hay phải là một bài giảng đầy trách nhiệm, tâm huyết và thực sự có ích, thực sự cần thiết. Lắng sâu trong những email, cảm nhận của bạn, của thầy là sự trân trọng, tin cậy, yêu thương... Lưu lại bài giảng "Cô bé lọ lem" để thay lời muốn nói... (xem tiếp)
Số lần xem trang : 16325 Nhập ngày : 24-07-2009 Điều chỉnh lần cuối : Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Lũ đẹp và sạ ngầm lúa sau lũ(01-09-2011) Thơ văn Trần Đăng Khoa: cảm và nhận(05-07-2011) Trạng Trình và khoa học dự báo(29-06-2011) Nhớ Norman Borlaug(23-06-2011) Nông thôn trong mắt Trần Đăng Khoa(19-06-2011) Bạn ước gặt gì hôm nay ?(09-06-2011) Lạ và Quen(02-06-2011) Chào mừng website bách khoa toàn thư văn hóa Việt(28-05-2011) Nền dân trí của một dân tộc được đánh giá bằng gì? (27-05-2011) Lời thương(25-05-2011) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|