TS. Hoàng Kim DẠY VÀ HỌC. Phan Chí Thắng. Ta nợ mặt trời chiếc bóng dưới chân/ Ta nợ đêm thu tiếng sáo trong ngần/Ta nợ mẹ già tháng năm tần tảo/ Ta nợ vợ hiền một thời thanh xuân/Ta nợ cuộc đời cúi đầu tạ lỗi/ Ta nợ quê hương núi thẫm ráng chiều/ Ta nợ lòng mình những lần thất hẹn/ Ta nợ cuộc tình khoá lễ cầu siêu. TA NỢ của Phan Chí Thắng là một bài thơ hay. Đó là một góc nhìn khác về cuộc sống so với NỢ của Nguyễn Duy. Đọc và chiêm nghiệm hai bài thơ này, ta thấu hiểu thêm câu kết xúc động trong BÀI THƠ VIỆT BẮC của Trần Dần "Đi/ Tất Cả/Dù quen tay vỗ nợ/Cũng chớ bao giờ/ vỗ nợ/ NHÂN DÂN, nhớ đến và thấm thía câu kinh Phật: "Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm (xem tiếp) Số lần xem trang : 16179 Nhập ngày : 29-01-2010 Điều chỉnh lần cuối : 29-01-2010 Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Lũ đẹp và sạ ngầm lúa sau lũ(01-09-2011) Thơ văn Trần Đăng Khoa: cảm và nhận(05-07-2011) Trạng Trình và khoa học dự báo(29-06-2011) Nhớ Norman Borlaug(23-06-2011) Nông thôn trong mắt Trần Đăng Khoa(19-06-2011) Bạn ước gặt gì hôm nay ?(09-06-2011) Lạ và Quen(02-06-2011) Chào mừng website bách khoa toàn thư văn hóa Việt(28-05-2011) Nền dân trí của một dân tộc được đánh giá bằng gì? (27-05-2011) Lời thương(25-05-2011) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|