TS. Hoàng Kim HOCMOINGAY. Sáng sớm ở Luang Prabang của nước Lào, khoảng từ 5h, không gì hay bằng ra đường và ngắm các nhà sư đi khất thực...Lạ thay là một dân tộc, là những con người, suốt đời, suốt ngày nào cũng vậy, mỗi buổi sáng lại dậy thật sớm, dọn mình thật thanh khiết rồi ra ngồi lặng lẽ và cung kính bên đường để chờ làm công việc hẳn là tự nguyện nhất trong những công việc ở đời. Mở đầu một ngày sống như vậy thì thật khó làm điều ác trong ngày. Và một chút nhận xét nữa: ở đây người ta sống chậm. Không quan tâm, không ham hố tốc độ. Hình như giữa sự thâm trầm của tu, chùa, sư và sự thanh thản của cuộc sống hằng ngày chẳng có mấy khoảng cách.(xem tiếp) Số lần xem trang : 16110 Nhập ngày : 07-02-2010 Điều chỉnh lần cuối : Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Lũ đẹp và sạ ngầm lúa sau lũ(01-09-2011) Thơ văn Trần Đăng Khoa: cảm và nhận(05-07-2011) Trạng Trình và khoa học dự báo(29-06-2011) Nhớ Norman Borlaug(23-06-2011) Nông thôn trong mắt Trần Đăng Khoa(19-06-2011) Bạn ước gặt gì hôm nay ?(09-06-2011) Lạ và Quen(02-06-2011) Chào mừng website bách khoa toàn thư văn hóa Việt(28-05-2011) Nền dân trí của một dân tộc được đánh giá bằng gì? (27-05-2011) Lời thương(25-05-2011) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|