TS. Hoàng Kim NHỚ MẸ Nguyễn Vạn An. "Tối nay ngồi vẽ mẹ. Một người mẹ của đồng quê đất Việt. Da mặt mẹ đã xạm đen vì giãi dầu. Đôi mắt mẹ đã chĩu xuống vì suy nghĩ, vì chịu đựng, vì lo lắng cho các con. Đôi môi mẹ đã khô khan nứt nẻ, vì tranh thủ, vì buôn bán, vì cãi cọ, vì van xin, vì cầu nguyện. Cứ mỗi nỗi nhớ là vẽ một nét nhăn trên mặt mẹ. Vẽ một lúc thì mặt mẹ đầy nét nhăn nheo. Vậy mà nỗi nhớ vẫn chưa nguôi. Làm sao con có thể vẽ được hết nỗi nhớ mẹ ! Từ lúc sanh đứa con đầu, mẹ chỉ sống về chúng con. Bây giờ chúng con đã khôn lớn, đã nên người. Mẹ muốn gì chúng con cũng có thể đem về cho mẹ được. Nhưng mà mẹ đã đi rồi !" Trên đây là một tác phẩm của anh Nguyễn Vạn An trên trang DẠY VÀ HỌC (đọc tiếp)
Số lần xem trang : 16147 Nhập ngày : 14-04-2010 Điều chỉnh lần cuối : 14-04-2010 Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Đọc bài mới của Lâm Cúc trên Văn Nghệ Trẻ (21-05-2011) Nhân đọc Lữ Phương viết về hồi ký Trần Văn Giàu(12-05-2011) Mỗi mẩu đất này đều thiêng liêng cho dân tộc chúng tôi(10-05-2011) Đông Dương tìm tòi và suy ngẫm(22-04-2011) Con đường Trung Quốc vượt Mỹ của phát triển khoa học hữu dụng (02-04-2011) Rành mạch như Nguyễn Hiến Lê(23-03-2011) Em ơi ngước nhìn Phú Sỹ(20-03-2011) Người Nhật và nét đẹp văn hóa(17-03-2011) Động đất sóng thần ở Nhật Bản và sự kiện ngày 19/3 (15-03-2011) Nguyễn Du và những câu thơ tài hoa(13-03-2011) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|