TS. Hoàng Kim NHỚ MẸ Nguyễn Vạn An. "Tối nay ngồi vẽ mẹ. Một người mẹ của đồng quê đất Việt. Da mặt mẹ đã xạm đen vì giãi dầu. Đôi mắt mẹ đã chĩu xuống vì suy nghĩ, vì chịu đựng, vì lo lắng cho các con. Đôi môi mẹ đã khô khan nứt nẻ, vì tranh thủ, vì buôn bán, vì cãi cọ, vì van xin, vì cầu nguyện. Cứ mỗi nỗi nhớ là vẽ một nét nhăn trên mặt mẹ. Vẽ một lúc thì mặt mẹ đầy nét nhăn nheo. Vậy mà nỗi nhớ vẫn chưa nguôi. Làm sao con có thể vẽ được hết nỗi nhớ mẹ ! Từ lúc sanh đứa con đầu, mẹ chỉ sống về chúng con. Bây giờ chúng con đã khôn lớn, đã nên người. Mẹ muốn gì chúng con cũng có thể đem về cho mẹ được. Nhưng mà mẹ đã đi rồi !" Trên đây là một tác phẩm của anh Nguyễn Vạn An trên trang DẠY VÀ HỌC (đọc tiếp)
Số lần xem trang : 16145 Nhập ngày : 14-04-2010 Điều chỉnh lần cuối : 14-04-2010 Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Nhà phê bình - người bạn lớn của những nhà sáng tác(29-08-2009) Thời của công nghệ sao chép(22-08-2009) Ngành đện tử, tự động hóa, công nghệ bán dẫn Việt Nam (20-08-2009) Nhớ Sơn Nam(17-08-2009) Sống trong đời sống cần có một tấm lòng(10-08-2009) Bỏ quên nông dân, không thể công nghiệp hóa vững chắc(01-08-2009) Nỗi niềm Biển Đông(29-07-2009) Nông dân đồng bằng sông Cửu Long đang cần gì?(27-07-2009) Nước mắt đời người rơi rơi lặng lẽ(24-07-2009) Không gian còn giữ mặt người thương yêu(22-07-2009) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|