TS. Hoàng Kim
Phan Thiết có nhà tôi
Ra khỏi cửa rừng là nhà cửa biển
Tà Cú ngất cao, thong thả tượng Phật nằm
Đồi Trinh nữ nhũ hồng đắm say cảm mến
Phan Thiết có nhà tôi
Quên hết bụi trần
Lãng đãng tứ cô nương
Ngọt lịm một lời thách đối:
Chứa Chan, Chán Chưa, Chưa Chán.
Phan Thiết có nhà tôi
Vị tướng trỏ tay thề
Mũi Kê Gà mắt thần canh biển
Ai đi xa nhớ nước mắm mặn mòi
Phan Thiết có nhà tôi
Sau đồi cát kia là dinh Thầy Thím
Lánh chốn ồn ào, tìm nơi tĩnh vắng
Tin nhắn một chiều
Im lặng và Nghe
Hoàng Kim
THUNG DUNG
Số lần xem trang : 16043 Nhập ngày : 29-08-2010 Điều chỉnh lần cuối : Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Đọc lại và suy ngẫm (02-05-2010) Nguyễn Vạn An(14-04-2010) Hoàng Đình Quang(09-04-2010) Nhớ Nguyễn Khải(31-03-2010) Lộc xuân: Nguyễn Vạn An (26-03-2010) Các trường đại học danh tiếng nhất thế giới(22-03-2010) Việt Nam trong thế giới của thập kỷ thứ hai thế kỷ 21 (10-03-2010) Ký ức vụn mà không vụn(05-03-2010) Đọc nhưng đừng khóc(23-02-2010) Nguyên Ngọc: Đi xa để lại nghĩ về gần(07-02-2010) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|