TS. Hoàng Kim |
NGỌC PHƯƠNG NAM. Nông thôn trong mắt Trần Đăng Khoa “Cái còn thì vẫn còn nguyên. Cái tan dù tưởng vững bền cũng tan” Trần Đăng Khoa kể Thời sự làng tôi với một lối văn giản dị: “- Này, vừa rồi anh có nghe đài không? Mẹ tôi hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng. Tôi đâm hoảng. Chắc lại có ông to to nào vừa mới chết chăng? Hay là có chuyện gì? – À, là đài nói về làng mình. Thế mà nhà mình lại không biết để mở nghe mới tiếc chứ. Chẳng biết cô nhà báo kể những chuyện gì mà hay lắm…” Cứ thế, câu chuyện cuốn hút ta về vùng quê Hải Dương nơi Khoa sinh ra và lớn lên.Trần Đăng Khoa nói về nông thôn mới ám ảnh tôi sâu sắc kỳ lạ như câu thơ thần đồng của anh năm xưa mà tôi đã thuộc lòng từ nhỏ “Năm nay em lớn lên rồi/ Không còn nhỏ xíu như hồi lên năm/ Nhìn trời, trời bớt xa xăm/ Nhìn sao, sao cách ngang tầm cánh tay”. Phải trãi nghiệm mới thấu hiểu những chuyển đổi của nông thôn Việt trên nữa thế kỷ. Tôi tin nhiều người sẽ tìm đến và nhiều năm sau vẫn còn quay lại với trang văn này Thời sự làng tôi
Số lần xem trang : 16354 Nhập ngày : 19-06-2011 Điều chỉnh lần cuối : Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Tô Hoàng bình thơ Phạm Tiến Duật (04-12-2011) Trao đổi về nét đẹp văn hóa(03-12-2011) Nguyễn Quang Lập viết về Nguyễn Nhật Ánh(30-11-2011) Phạm Minh Giắng bạn của tôi(27-11-2011) Xuân sớm Ngọc phương Nam(26-11-2011) Những bài viết cảm động(26-11-2011) Lời của Thầy theo mãi bước em đi(17-11-2011) Lão Hâm câu chuyện bên bàn cờ(15-11-2011) Thư gửi mẹ của một học sinh(06-11-2011) Anh hùng HỒ dễ nên nghiệp ấy ?(01-11-2011) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|