TS. Hoàng Kim |
DẠY VÀ HỌC. Trong các nhà văn nhà thơ đương đại, tôi thích nhất Nguyên Ngọc, Nguyễn Khải và Trần Đăng Khoa. Riêng về Lão Khoa, tôi may mắn ở chung xóm Lá nên trò chuyện tự nhiên, đôi khi suồng sả thân tình vì nghĩ mình người quen và nhiều tuổi hơn Khoa một chút. Đọc Đảo Chìm của Trần Đăng Khoa, nhà văn Lê Lựu nhận xét: “Tất cả những truyện viết trong Đảo chìm, Khoa đã kể cho tôi nghe không dưới 10 lần, nhưng đến khi đọc văn vẫn thấy có cái gì như mình mới khám phá, như mới bắt gặp, như mới đột nhiên ngỡ ngàng và cứ như thần. Mà chuyện thì rõ ràng là đã nghe kể đến thuộc làu rồi”. Tôi cũng đã đọc Chuyện ở Quảng Bình của Trần Đăng Khoa không dưới 10 lần và tự mình tẩn mẫn chép vào thư mục Trần Đăng Khoa một số bài viết chọn lọc. Lạ thật! một thời gian sau rỗi rãi đọc lại. Như hôm nay 12 giờ đêm, tôi đọc lại lần nữa "Quyền lực thứ tư" vẫn thấy “có cái gì như mình mới khám phá, như mới bắt gặp, như mới đột nhiên ngỡ ngàng và cứ như thần”. Tài thật ! Đúng là văn chương đích thực: giản dị, xúc động, ám ảnh !
Tôi có duyên với Trần Đăng Khoa ở ba việc: Số lần xem trang : 16305 Nhập ngày : 07-07-2012 Điều chỉnh lần cuối : Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Thêm những hiểu biết về Đào Duy Từ(22-11-2008) Anh đã hóa thân vào các cháu(18-11-2008) Tháp vàng, hoa trắng, nắng Mekong(13-11-2008)
|