TS. Hoàng Kim NHỚ MẸ Nguyễn Vạn An. "Tối nay ngồi vẽ mẹ. Một người mẹ của đồng quê đất Việt. Da mặt mẹ đã xạm đen vì giãi dầu. Đôi mắt mẹ đã chĩu xuống vì suy nghĩ, vì chịu đựng, vì lo lắng cho các con. Đôi môi mẹ đã khô khan nứt nẻ, vì tranh thủ, vì buôn bán, vì cãi cọ, vì van xin, vì cầu nguyện. Cứ mỗi nỗi nhớ là vẽ một nét nhăn trên mặt mẹ. Vẽ một lúc thì mặt mẹ đầy nét nhăn nheo. Vậy mà nỗi nhớ vẫn chưa nguôi. Làm sao con có thể vẽ được hết nỗi nhớ mẹ ! Từ lúc sanh đứa con đầu, mẹ chỉ sống về chúng con. Bây giờ chúng con đã khôn lớn, đã nên người. Mẹ muốn gì chúng con cũng có thể đem về cho mẹ được. Nhưng mà mẹ đã đi rồi !" Trên đây là một tác phẩm của anh Nguyễn Vạn An trên trang DẠY VÀ HỌC (đọc tiếp)
Số lần xem trang : 16148 Nhập ngày : 14-04-2010 Điều chỉnh lần cuối : 14-04-2010 Ý kiến của bạn về bài viết này
Văn hóa và Giáo dục Yên Tử sáng mãi đức Nhân Tông(19-08-2012) Bài học cây lúa Miền Tây(07-08-2012) Cát Tiên di sản và huyền thoại(07-08-2012) Nhớ về Cha: đọc và suy ngẫm (13-07-2012) Trần Đăng Khoa đọc và cảm nhận(07-07-2012) Nén tâm hương biết ơn người lính(27-06-2012) Bà Olinor Ostrom bảo vệ tài nguyên(18-06-2012) Ấn tượng hồi ký Nguyễn Thị Bình(10-06-2012) Phương pháp dạy học lấy người học làm trung tâm(27-05-2012) Sóng yêu thương vỗ mãi đến vô cùng(16-05-2012) Trang kế tiếp ... 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
|